Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Thơ sợ Vợ



Dù không sinh đẻ ra ta

Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao

Khi ta đau ốm xanh xao

Vợ lo chăm soc hồng hào khoẻ ngay

Sợ ta đi trật đường rầy

Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà

Khi ta tán tỉnh ba hoa

Vợ liền "quát nạt "để mà răn đe

Lời vợ dạy phải lắng nghe

Mai sau "khôn lớn "mà khoe mọi người

Nói ra xin hãy chớ cười

Vợ ta ta sợ ! Vợ người ... còn lâu !

4 nhận xét:

  1. Hic, tiến bộ nhỉ? Zưng mà chớ có tưởng bở nịnh một phát như ri rồi "zọt lẹ" đó nha!

    Trả lờiXóa
  2. Cọp thơ của VAV bên STBe để về học cho nó tiến bộ, cũng để lỡ Sư Tử có ghé thăm thì cũng thấy mình đang tu dưỡng mà độ lượng

    Trả lờiXóa
  3. Biết ngay chiêu che mắt "sư tử nhà" của đệ!!

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa