Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

Tâm Sự Chợ Quế



Chợ Quế dạo này sao ít hàng,

Kể từ …”Khuyến cáo…” ít lang thang,

Đêm khuya nhớ Trường xưa, bạn cũ

Lại lẻn vào đây … “như kẻ gian”.


Tỉ Huế vẫn “gân”, phong phú hàng,

Dù Hè xứ Huế nắng chang chang,

Dáng nhỏ đi “Chợ” thường xuyên nhất,

Lại mang ra “Chợ” toàn hàng sang.


Sau nhiều vụ “đấu” cứ “oang oang”

Các tỉ, muội nay đã dịu dàng

Dồn sức để vào mùa gặt hái,

Có “vốn” rồi, lại tìm nhau “phan”.


Có “phan” thì nhớ chớ “phan” oan,

Khó xử khi “huynh đệ tương tàn”,

Bao giờ “Chợ lớn” (Siêu Thị) xây xong nhỉ?

“Chồm Hổm” ta về làm “Cái Bang”.
Thăm Tỉ Huế (hàng trường phái Bút Tre)

Đến thăm tỉ Huế sớm hè

Sông Hương bình mỉnh (minh) tiếng ve râm ràn (ran)

Huế nay không khí ầm vang

Tốc (độ) đô thị hóa chắc càng tăng nhanh.

Vẻ trầm tư chỉ (ở) Nội Thành (Thành Nội)

Số 2 phố Nguyễn nay đành chia đôi.

Ba mươi năm một chặng đời,

Bây giờ tỉ, đệ lại ngồi hàn huyên.

Trên trời dưới đất huyên thuyên,

Bao nhiêu câu chuyện, bao miền ta qua,

Thấy “người hàng xóm” đi ra,

Cà phê đắng ngắt dù đà cho đương (đường)

Thôi ta là khách qua đường,

Ghé thăm Tiến sĩ là sương (sướng) lắm rồi.

Bao năm tỉ vẫn thế thôi,

Nét vui không thể làm vơi mắt buồn.

Biết rằng đời tỉ gian truân

Con trai, con gái một thân tỉ là,

Tỉ làm mẹ, lại làm cha,

Một tay tỉ hết, thế mà vẫn tiên (tiến)

Bộ, còn làm được nên chuyên (chuyện)

Đệ còn học tỉ triền miên dài dài.

Vui sao một buổi sớm mai,

Cố đô công tác đường dài ghé thăm

Bà Tiến sĩ sau bao năm,

Vẫn đôi mắt ấy xa xăm nỗi buồn

Tạm biệt tỉ, tạm biệt luôn

Huế, sông Hương với con đường năm xưa…

Tgtb - Hạ 2009



Thăm Tỉ Huế (hàng chính ngạch)



Ta nhẹ bước bên Hương Giang thơ mộng,

Buổi bình minh mùa Hạ gió mơn man.

Vẻ trầm tư thay bởi tiếng ầm vang,

Đô thị hóa lấn dần phần cổ kính.



Hàng cây cũ, con đường xưa ta nhẩm tính

Ôi! Ba mươi năm thấm thoát đã qua!

Tỉ, đệ hàn huyên bao câu chuyện làm quà,

Buồn, vui, có cả trên rừng dưới biển.



Dù ồn ào hay im hơi lặng tiếng,

Vị cà- phê đen đắng ngắt dẫu có đường,

Ta chỉ là người lữ khách bình thường,

Ghé thăm tỉ trên bước đường công tác.



Dù khiêm tốn, tỉ vẫn là người thành đạt,

Đường công danh rạng rỡ với Quế này,

Mắt tỉ hay là mắt đệ cay?

Sao đôi mắt tỉ buồn xa xăm thế?



Đời tỉ đã bao nhiêu lần rơi lệ,

Để mắt buồn đọng lại mãi bao năm?

Mẹ cha già chỉ một tay tỉ chăm,

Tỉ lại là mẹ, là cha của con trai, con gái.



Tỉ là tấm gương cho Quế mình, cả thành công và thất bại

Trên đường đời hôm qua và hôm nay,

Trong cả niềm vui, nỗi buồn và bận rộn thường ngày,

Cười lên đi, dẫu mắt buồn tỉ nhé !



Tạm biệt tỉ, tạm biệt luôn cả Huế,

Với Hương Giang, với những con đường xưa,

Đời vui, buồn như trời vẫn nắng, mưa,

Thì Hội Quế mình vẫn bên nhau mãi mãi !



Gắn Quế chúng mình là lòng nhân ái,

Có tự bao giờ như máu thịt mỗi Quế ta...



Tgtb viết lại, Thu2009



Viết thêm :

Từ hàng « Hậu duệ Bút tre » viết lại gọi là :

Hàng « Chính nghạch » để Quế « bù chao » bình lựng.







Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2009

Bài thơ dâng Mẹ nhân ngày mẹ nhận Huy iệu 60 năm tuổi đảng

KÍNH DÂNG MẸ

Mẹ 80 tuổi đời, Huy hiệu 60 m tuổi Đảng


mất sớm, thuở Mẹ còn thơ dại

Mẹ lớn lên trong bao cảnh thiệt thòi

Đói rách bần cùng của một trẻ mồ côi

Thời con gái chưa một lần mặc đẹp.


Ông dạy các con phải làm ngườitrọng nết”,

Mẹ thương cha mình cảnh trống nuôi con”

Luôn dặn long mìnhĐói - sạch, Ráchthơm

luôn gắng làm một người lương thiện.



Cách mạng thành công, rồi trường kháng chiến,

Mẹ thành nữ dân quân tay súng vng vàng

Diệt ác, trừ tề, đánh giặc giữ làng

Với Quê hương, Mẹ trưởng thành theo năm tháng.


Mười bảy tuổi mẹ thành người của Đảng,

Thề đấu tranh đến hơi thở cuối cùng,

Trung với Đảng quang vinh, Dân tộc anh hùng,

Yêu nướcvới Mẹ yêu quê hương, làng xóm.


một người chỉ huyNgười đồng chí

Thương Mẹ mồ côi , người ấy cũng mồ côi,

Dâng Mẹ trái tim yêu thương muốn kết bạn đời!

Cha chúng con đến với Mẹ bằng tình yêu như thế!


Hạnh phúc đến, ngày vui mắt Mẹ mờ trong lệ,

Giữa hai trận càn : Đám cưới thời chiến tranh,

Chỉ bánh kẹo đơn , cùng tình yêu Em-Anh,

Mẹ về với Cha, thành vợ hiền thời chiến.


Chiến tranh qua đi, Hòa bình chợt đến,

Rồi lại chiến tranh, bán nướclật kèo

Máy chém, nhà , tàn sát - cọp beo,

Và “Tố cộng”, Quê hương chìm trong biển máu.


Tra tấn, gông cùm không nhụt tinh thần chiến đấu,

Mẹ hiên ngang không gục ngã trước quân thù,

Vẫn cháy trong mình lửa Cách mạng mùa Thu,

Mẹ trở về với tư thế người chiến thắng.





Giặc biến quê ta thành bãi chiến trường,

Mẹ như con thoi, mang niềm tin của Đảng

Đến với nhân dân, những con người tin yêu Cách mạng,

Giữ lửa đấu tranh trong giờ phút gian nan.


Mặt trậnra đời, “Đồng khởikhắp Miền Nam,

Mẹ cùng đồng đội lại lao vào trận mới,

Cha lên rừngnhững ngày xa vời vợi

Mẹ lại những nẻo đường, hợp pháp giao liên.



Bỗng một ngày, Mẹ như hóa người điên,

Tin Cha hy sinh làm Mẹ hoàn toàn đổ gục,

Dẫu đòn thù Mẹ không hề khuất phục,

Tuổi 40 – Mẹ lặng đithành quả phụ từ đây!


Chúng con lớn lên tung cánh chim bay,

Chị Hai thoát ly thành chiến sỹ,

lần lượt chúng con thànhđồng chí”,

Xin Mẹ hãy tự hào đã chúng con!


Ngày thống nhất , Mẹ buồn Cha không còn,

Nhưng Me đã vui niềm vui cùng Đất nước.

Lệ chan hòa trong bao niềm ước

Chúng con đã về đây, quanh Mẹ, Mẹ yêu thương.


Đã im rồi tiếng súng chiến trường,

Hòa bình đã về trên Quê hương xứ sở,

Mẹ ơi ,với tấm lòng rộng mở

Hãy nhận từ chúng con những tình cảm yêu thương!


Hãy tha thứ cho chúng con, cơm áo đời thường,

Nên chưa trọn vẹn những điều Mẹ hằng mong ước,

Nhưng Mẹ ơi, hãy vui lên Gia đình Đất nước

Mẹ đã yêu thương trọn vẹn cả đôi đường!


Mẹ hãy hạnh phúc, tự hào quanh con cháu yêu thương!

Xuân, 2009

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009

Chào mừng vợ bảo vệ xuất sắc luận văn thạc sĩ.


Sáng hôm qua, 11 tháng 9 năm 2009, vợ đã bảo vệ thật xuất sắc luận văn thạc sĩ chuyên nghành Quản lý giáo dục với điểm tuyệt đối 10/10.
Tham dự buổi bảo vệ luận văn ngoài các bạn cùng nghiên cứu sinh còn có một số đồng nghiệp của vợ ở Cơ quan phụ nữ, phía gia đình có Nam, Hồng và vc Thắng, tham dự ở hàng ghế danh dự (nhưng không được phép nói) có đc Chồng.
Khi nghe Chủ tịch Hội đồng đọc điểm 10, Chồng cũng cảm thấy thơm lây, hình như mũi cũng lớn hơn bình thường. Vợ thì khỏi bàn, đang say sưa với thành công lớn.
Đã thông báo tin này với con trai đang du học ở TQ.
Chúc mừng và ghi nhận thành công của đc Vợ!

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Con trai lên đường xuất ngoại lần đầu

Sáng hôm qua - 26/8/2009- con trai chính thức rời ĐN để đi học TQ. Bây giờ con đang trên đường đến HNQ để chính thức xuất ngoại. Ba mới gọi cho con trai, chỉ mong con cố gắng và nhớ lời ba dặn phải gỡ lại những gì mà ta chưa làm được hôm qua, ba tin ở con và chờ kết quả học tập của con trai, đừng bao giờ làm ba má thất vọng con nhé!
Má nhớ con trai, dẫu mới xa có một ngày, tối qua đã khóc, làm lòng ba cũng lung lay. Con trai ơi hãy cứng rắn lên con nhé!
Ba má em và bà noiị, cả nhà nhớ con nhiều!
Ba má luôn thương yêu các con!

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

Bão lòng

Bão lòng ai hiểu cho ta,
Hơn năm mươi tuổi tình già hay chưa?

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

Thơ Tình yêu

Rằng yêu thì vẫn cứ yêu,
Dẫu cho đời cứ sớm chiều nắng mưa.
Đời như một hũ mắm dưa,
Muối nhiều thì mặn, muối vừa thì ngon.


Sông Hinh 2004

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009

Tâm sự tuổi 50

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Cũng nhiều phải không bạn ơi?
Bao nhiêu nhịp đời tiếc nuối
Đắng cay hạnh phúc tình đời.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Đang ở bên kia dốc đời
Nhịp đời trôi nhanh về cuối,
Ta còn cười được , ơn trời.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Ơn mẹ, ơn cha sinh thành
Ơn đời cho thêm mấy chữ
Để mà có cái loanh quanh.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Gia đình con gái, con trai,
Vợ chồng tình đầu, tình cuối,
Thôi đừng so sánh với ai.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Buồn vui tùy lúc đầy vơi,
Chợ đời đông ngày hai buổi,
Mưu sinh theo dòng vẫn bơi.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Đường đời dẫu lắm chông gai,
Nặng nề nhau chi bạn hỡi,
Nhẹ nhàng thôi đời không dài.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi,
Cám ơn đời mỗi sớm mai,
Cho ta thêm một ngày mới
Sống và tin ở tương lai.

Lũ chúng mình năm mươi tuổi...

2007

tkd

Trãi lòng

Ừ thì cũng làm một blog để trãi lòng. Với cuộc đời nhiều thăng trầm của ta thì biết bao nhiêu điều phải cần ghi lại. Hôm nay, thử tự mình xây cõi riêng này, tập tò thôi nhưng mình sẽ cố gắng.
Mình đang phía bên kia "dốc đời", quỹ thời gian còn được bao nhiêu có trời mới biết. Mong cho các con sớm trưởng thành. Với ta "bao nhịp đời nuối tiếc"
Hôm nay thế đã!
Tạm biệt!