KÍNH DÂNG MẸ
Mẹ 80 tuổi đời, Huy hiệu 60 năm tuổi Đảng
Bà mất sớm, thuở Mẹ còn thơ dại
Mẹ lớn lên trong bao cảnh thiệt thòi
Đói rách bần cùng của một trẻ mồ côi
Thời con gái chưa một lần mặc đẹp.
Ông dạy các con phải làm người “trọng nết”,
Mẹ thương cha mình cảnh “Gà trống nuôi con”
Luôn dặn long mình “Đói - sạch, Rách – thơm”
Và luôn gắng làm một người lương thiện.
Cách mạng thành công, rồi trường kì kháng chiến,
Mẹ thành nữ dân quân tay súng vững vàng
Diệt ác, trừ tề, đánh giặc giữ làng
Với Quê hương, Mẹ trưởng thành theo năm tháng.
Mười bảy tuổi mẹ thành người của Đảng,
Thề đấu tranh đến hơi thở cuối cùng,
Trung với Đảng quang vinh, Dân tộc anh hùng,
Yêu nước – với Mẹ là yêu quê hương, làng xóm.
Có một người chỉ huy – Người đồng chí
Thương Mẹ mồ côi , vì người ấy cũng mồ côi,
Dâng Mẹ trái tim yêu thương – và muốn kết bạn đời!
Cha chúng con đến với Mẹ bằng tình yêu như thế!
Hạnh phúc đến, ngày vui mắt Mẹ mờ trong lệ,
Giữa hai trận càn : Đám cưới thời chiến tranh,
Chỉ có bánh kẹo đơn sơ, cùng tình yêu Em-Anh,
Mẹ về với Cha, thành vợ hiền thời chiến.
Chiến tranh qua đi, Hòa bình chợt đến,
Rồi lại chiến tranh, lũ bán nước “lật kèo”
Máy chém, nhà tù, tàn sát - lũ cọp beo,
Và “Tố cộng”, Quê hương chìm trong biển máu.
Tra tấn, gông cùm không nhụt tinh thần chiến đấu,
Mẹ hiên ngang không gục ngã trước quân thù,
Vẫn cháy trong mình lửa Cách mạng mùa Thu,
Mẹ trở về với tư thế người chiến thắng.
Giặc biến quê ta thành bãi chiến trường,
Mẹ như con thoi, mang niềm tin của Đảng
Đến với nhân dân, những con người tin yêu Cách mạng,
Giữ lửa đấu tranh trong giờ phút gian nan.
“Mặt trận” ra đời, “Đồng khởi” khắp Miền
Mẹ cùng đồng đội lại lao vào trận mới,
Cha lên rừng – những ngày xa vời vợi
Mẹ lại những nẻo đường, hợp pháp giao liên.
Bỗng một ngày, Mẹ như hóa người điên,
Tin Cha hy sinh làm Mẹ hoàn toàn đổ gục,
Dẫu đòn thù Mẹ không hề khuất phục,
Tuổi 40 – Mẹ lặng đi – thành quả phụ từ đây!
Chúng con lớn lên tung cánh chim bay,
Chị Hai thoát ly thành chiến sỹ,
Và lần lượt chúng con thành “đồng chí”,
Xin Mẹ hãy tự hào vì đã có chúng con!
Ngày thống nhất , Mẹ buồn vì Cha không còn,
Nhưng Me đã vui niềm vui cùng Đất nước.
Lệ chan hòa trong bao niềm mơ ước
Chúng con đã về đây, quanh Mẹ, Mẹ yêu thương.
Đã im rồi tiếng súng chiến trường,
Hòa bình đã về trên Quê hương xứ sở,
Và Mẹ ơi ,với tấm lòng rộng mở
Hãy nhận từ chúng con những tình cảm yêu thương!
Hãy tha thứ cho chúng con, vì cơm áo đời thường,
Nên chưa trọn vẹn những điều Mẹ hằng mong ước,
Nhưng Mẹ ơi, hãy vui lên vì Gia đình và Đất nước
Mẹ đã yêu thương trọn vẹn cả đôi đường!
Mẹ hãy hạnh phúc, tự hào quanh con cháu yêu thương!
Xuân, 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét