Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

Tâm Sự Chợ Quế



Chợ Quế dạo này sao ít hàng,

Kể từ …”Khuyến cáo…” ít lang thang,

Đêm khuya nhớ Trường xưa, bạn cũ

Lại lẻn vào đây … “như kẻ gian”.


Tỉ Huế vẫn “gân”, phong phú hàng,

Dù Hè xứ Huế nắng chang chang,

Dáng nhỏ đi “Chợ” thường xuyên nhất,

Lại mang ra “Chợ” toàn hàng sang.


Sau nhiều vụ “đấu” cứ “oang oang”

Các tỉ, muội nay đã dịu dàng

Dồn sức để vào mùa gặt hái,

Có “vốn” rồi, lại tìm nhau “phan”.


Có “phan” thì nhớ chớ “phan” oan,

Khó xử khi “huynh đệ tương tàn”,

Bao giờ “Chợ lớn” (Siêu Thị) xây xong nhỉ?

“Chồm Hổm” ta về làm “Cái Bang”.
Thăm Tỉ Huế (hàng trường phái Bút Tre)

Đến thăm tỉ Huế sớm hè

Sông Hương bình mỉnh (minh) tiếng ve râm ràn (ran)

Huế nay không khí ầm vang

Tốc (độ) đô thị hóa chắc càng tăng nhanh.

Vẻ trầm tư chỉ (ở) Nội Thành (Thành Nội)

Số 2 phố Nguyễn nay đành chia đôi.

Ba mươi năm một chặng đời,

Bây giờ tỉ, đệ lại ngồi hàn huyên.

Trên trời dưới đất huyên thuyên,

Bao nhiêu câu chuyện, bao miền ta qua,

Thấy “người hàng xóm” đi ra,

Cà phê đắng ngắt dù đà cho đương (đường)

Thôi ta là khách qua đường,

Ghé thăm Tiến sĩ là sương (sướng) lắm rồi.

Bao năm tỉ vẫn thế thôi,

Nét vui không thể làm vơi mắt buồn.

Biết rằng đời tỉ gian truân

Con trai, con gái một thân tỉ là,

Tỉ làm mẹ, lại làm cha,

Một tay tỉ hết, thế mà vẫn tiên (tiến)

Bộ, còn làm được nên chuyên (chuyện)

Đệ còn học tỉ triền miên dài dài.

Vui sao một buổi sớm mai,

Cố đô công tác đường dài ghé thăm

Bà Tiến sĩ sau bao năm,

Vẫn đôi mắt ấy xa xăm nỗi buồn

Tạm biệt tỉ, tạm biệt luôn

Huế, sông Hương với con đường năm xưa…

Tgtb - Hạ 2009



Thăm Tỉ Huế (hàng chính ngạch)



Ta nhẹ bước bên Hương Giang thơ mộng,

Buổi bình minh mùa Hạ gió mơn man.

Vẻ trầm tư thay bởi tiếng ầm vang,

Đô thị hóa lấn dần phần cổ kính.



Hàng cây cũ, con đường xưa ta nhẩm tính

Ôi! Ba mươi năm thấm thoát đã qua!

Tỉ, đệ hàn huyên bao câu chuyện làm quà,

Buồn, vui, có cả trên rừng dưới biển.



Dù ồn ào hay im hơi lặng tiếng,

Vị cà- phê đen đắng ngắt dẫu có đường,

Ta chỉ là người lữ khách bình thường,

Ghé thăm tỉ trên bước đường công tác.



Dù khiêm tốn, tỉ vẫn là người thành đạt,

Đường công danh rạng rỡ với Quế này,

Mắt tỉ hay là mắt đệ cay?

Sao đôi mắt tỉ buồn xa xăm thế?



Đời tỉ đã bao nhiêu lần rơi lệ,

Để mắt buồn đọng lại mãi bao năm?

Mẹ cha già chỉ một tay tỉ chăm,

Tỉ lại là mẹ, là cha của con trai, con gái.



Tỉ là tấm gương cho Quế mình, cả thành công và thất bại

Trên đường đời hôm qua và hôm nay,

Trong cả niềm vui, nỗi buồn và bận rộn thường ngày,

Cười lên đi, dẫu mắt buồn tỉ nhé !



Tạm biệt tỉ, tạm biệt luôn cả Huế,

Với Hương Giang, với những con đường xưa,

Đời vui, buồn như trời vẫn nắng, mưa,

Thì Hội Quế mình vẫn bên nhau mãi mãi !



Gắn Quế chúng mình là lòng nhân ái,

Có tự bao giờ như máu thịt mỗi Quế ta...



Tgtb viết lại, Thu2009



Viết thêm :

Từ hàng « Hậu duệ Bút tre » viết lại gọi là :

Hàng « Chính nghạch » để Quế « bù chao » bình lựng.